nhất kiếm = một thanh kiếm, một lần vung kiếm, một trận đánh
"Nhất kiếm định thiên hạ" (一剣定天下) = only one battle to conquer the whole nation / to conquer the whole nation with only one battle
Câu chuyện nối tiếng nhất về "nhất kiếm định thiên hạ" có lẽ là Tư Mã Ý thời tam quốc. Ba nước Ngụy, Thục, Ngô đánh nhau chí tử, tranh giành thiên hạ nhưng không ai thống nhất được. Tư Mã Ý cả đời trung thành với 4 đời họ Tào, chỉ một lần binh biến mà giành được cả thiên hạ, hay đúng ra là tạo tiền đề để cháu là Tư Mã Viêm thống nhất lập nên nhà Tấn. Lúc Tư Mã Ý binh biến thì Ngụy đã quá mạnh còn Thục và Ngô đã suy yếu. Vì thế, để có thể "nhất kiếm định thiên hạ" thì quan trọng là THỜI ĐIỂM nữa. Lúc ấy thì họ Tào ở Ngụy đã hết người tài có thể trị quốc, ngoại bang thì đã suy yếu. Để chọn được thời điểm thì phải sống lâu. Tư Mã Ý tuổi cũng ngang Gia Cát Lượng nhưng sống lâu hơn gần 20 năm, sống qua nhiều đời nhà Tào Tháo (con cháu Tào Tháo đều chết sớm, chỉ tầm 40 tuổi là chết).
Rốt cuộc là do vận may, hay do sự gian hiểm của Tư Mã Ý? Không hẳn, mà đó cũng là một kết cục hợp lý. Tư Mã Ý là người có thực tài, có hùng tâm tráng trí, ham công danh sự nghiệp, không phải là người tầm thường. Tuy chỉ một lần vung kiếm nhưng đã mài giũa trong nhiều năm, đến năm 70 tuổi mới làm binh biến.
Vấn đề vẫn là học tập và chờ đợi cơ hội, có thể cơ hội không đến. Nhưng nếu cơ hội đến thì phải chớp lấy, gọi là "cờ đến tay thì phải phất". Muốn như thế thì phải có hùng tâm tráng trí mới thành được đại nghiệp. Tư Mã Ý đúng là dạng "thân tại lều tranh, chí tại thiên hạ".
"Nhất kiếm định thiên hạ" thời hiện đại
Đó là Trang thái tổ Đỗ Nam Trung (Donald Trump) nhà Đại Trang. Không ai có thể ngờ một người chỉ dùng chuyết-tờ mà có thể lấy được cả thiên hạ, vì lẽ, người ta nghĩ một người tranh cử tổng thống phải có quan hệ tốt với giới truyền thông và được giới này o bế.Chính trị gia phải là những kẻ xôi thịt thích mị dân và đạo đức giả, hô khẩu hiệu càng nhiều càng tốt, làm càng ít càng tốt. Chính trị chỉ dành cho những người có khả năng mị dân, nói những điều không thật lòng mà thôi.
Nhưng ông Trump không thế mà ngược lại hoàn toàn, tạo nên cú sốc trong lịch sử bầu cử. Đây không phải là biến cố ngẫu nhiên mà là tất yếu lịch sử. Cũng có thể gọi là "nhất kiếm định thiên hạ" thời hiện đại.
Vậy ông Trump và Tư Mã Ý có gì giống nhau?
Họ đều một lần vung kiếm vào năm 70 tuổi mà giành lấy thiên hạ. Trước đó thì họ đã chuẩn bị rất lâu và chờ cho tới thời điểm đúng lúc. Để làm được điều này, phải có đại chí đại vọng, sống lâu và có thể lực tốt, đúng là "thân tại lều tranh, chí tại thiên hạ".
Vấn đề ở đây là LÝ TƯỞNG. Dưới thời ông Trump, chủ nghĩa thực dân mới rã ra từng mảng, nền dân chủ thối nát được thay thế bằng chủ nghĩa quốc gia mới, xứ đại công xưởng thế giới "bông hoa giữa trung nguyên" buộc phải chấm dứt chế độ lao động nô lệ và thao túng tiền tệ, làm lung lay tận gốc rễ các chế độ mị dân, cai trị ủy nhiệm ở thế giới thứ ba, chấm dứt tình trạng buôn bán lao động nô lệ hợp pháp xuyên biên giới, tháo bỏ xiềng xích và gông cùm cho nhân dân lao động.
Tất cả việc này để làm gì? Vì sao phải xáo tung cả thế giới lên như thế? Vì sao phải chấm dứt "nền hòa bình Mỹ (Pax Americana), chấm dứt vai trò sen đầm quốc tế của Mỹ và đẩy thế giới vào khói lửa chiến tranh?
Là để thế giới có thể thật sự bước sang một thời đại mới: Một thời đại của toàn cầu hóa, của robot, của các thế chế xã hội hiện đại.
Đây chính là "đêm trước của toàn cầu hóa" và "thời đại trí tuệ nhân tạo", và sứ mệnh của ông Trump chính là đổi dòng lịch sử. Cũng đã đến lúc các thể chế vô năng, chỉ biết mị dân và trục lợi phải được ra đi vào thùng rác lịch sử vì đã kết thúc vai trò (nô lệ hóa dân chúng làm công xưởng cho thế giới để tạo tiền đề cho cách mạng trí tuệ nhân tạo và toàn cầu hóa).
"Nhất kiếm định thiên hạ" trong cuộc đời
Con người sinh ra, lớn lên, đi học, đi làm, kết hôn, sinh con, về hưu, dưỡng già, chết. Cả đời đi làm chỉ mong cuối tháng nhận lương mà chi trả hóa đơn và mua những thứ mình thích hoặc những thứ mình cần để gây ấn tượng với người khác. Gây ấn tượng tốt để tăng cơ hội làm ăn và kiếm nhiều tiền hơn.Nhưng như thế thì cuộc đời cơ bản là khá buồn. Vì không có lý tưởng lớn gì cả. Không có chí khí.
Kiếm tiền là một việc tốt, nhưng dành cả đời để kiếm tiền thì không hay chút nào. Thay vì thế, chỉ kiếm tiền trong phạm vi nhất định thôi, còn lại theo đuổi lý tưởng, hoài bão, để một lần "nhất kiếm định thiên hạ" chẳng phải tốt hơn sao?
Ví dụ bạn có thể phát triển được kỹ năng lên tới đỉnh cao, làm thành hệ thống cung cấp cho cả thế giới, thì sẽ không bị giới hạn về tiền bạc nữa. Chứ dù đi làm lương cao thế nào thì cũng vẫn bị giới hạn.
Nếu chỉ là tiền bạc, sao không nhập cư sang Bắc Âu? Ở đó trợ cấp nhiều, không cần đi làm, sau này còn có "basic income", tuy không sung túc nhưng về nước vẫn thơm tho là lượt và xuất hiện hào nhoáng khiến dân xứ này lác mắt.
Tiền bạc nhất định không thể là mục đích trong cuộc đời. Quan trọng là mài giũa thanh kiếm và vung nó lên một lần vào lúc nào đó mà thôi.
Takahashi
cờ bạc hơn nhau về cuối. Đến lúc đóng nắp quan tài mới biết ai hơn ai.
Trả lờiXóa